Sáng sớm hôm sau, Tôn Nhã giết qua nhà Du Linh. Đi cùng cô còn có trợ lý của Du Linh, tên là Trần Tiểu Noãn, và ba vệ sĩ của công ty.
Du Linh tối qua bởi vì ngủ trễ nên lúc mấy người họ đến, cô vẫn chưa dậy, chỉ có Quân là đã thức. Trên người anh ngay cả điện thoại cũng không có, trong phòng đương nhiên cũng không có thiết bị điện tử nào, cho nên theo lẽ thường thì đến tận bây giờ anh vẫn nên chưa tìm hiểu thêm được gì về Du Linh.
Nhưng an ninh của khu này rất tốt, nếu có bị hỏi thì anh có thể nói rằng vì mình thấy năm người họ có thể chạy tới tận cửa nhà Du Linh nên nghĩ rằng thân phận của bọn họ hẳn là không có vấn đề, hẳn sẽ không để lại ấn tượng làm việc không chu toàn trong mắt Du Linh.
Nghĩ vậy, anh liền để cho họ vào.
Nhưng dù vậy, trước khi Du Linh xuất hiện dưới lầu, suốt cả thời gian ấy, Quân vẫn luôn cảnh giác, thời thời khắc khắc chú ý đến từng nhất cử nhất động của năm người bọn họ, phải nói là quả thực là một vệ sĩ cá nhân đủ tư cách.
Quãng thời gian chờ đợi này cũng không quá lâu, bởi vì không được bao lâu Tôn Nhã đã không nhịn được, gọi điện cho Du Linh kêu cô xuống lầu.
Nếu không phải bị Quân ngăn cản, cô ấy đã muốn xông lên tận phòng để lôi Du Linh dậy rồi.
Đối với sự cẩn thận của Quân, Tôn Nhã thật sự là vừa hài lòng vừa bực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2835874/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.