Du Linh tiến đến bên cạnh hành lý mà hồi chiều tối Trần Tiểu Noãn đã mang đến đây cho mình, vừa đi vừa nhìn điện thoại. Trên đó hiển thị hai mươi mốt giờ hai mươi tư phút, chưa đến năm phút nữa liền đủ mười hai giờ. Lần này thật sự quá suýt soát rồi, cũng chỉ tại tên kỹ thuật viên kia.
Du Linh mở ba lô, lấy bộ quần áo dự phòng trong đấy ra rồi tiến vào trong phòng tắm. Tuy rằng quyết định ở lại đây một đêm là đột ngột nhưng Tôn Nhã tỉ mỉ, khi nào cô phải ra ngoài làm việc cũng đều dặn cô nhớ mang theo một hai bộ quần áo dự phòng, lúc này liền phát huy tác dụng.
Bởi vì đã trở về phòng kịp thời, dù biết rằng thời gian sắp đến, Du Linh lại không còn gấp gáp nữa. Cô đã phải thấp thỏm lo âu cả một ngày, hiện tại khi biết rằng bản thân sẽ không bị lộ, cô chỉ muốn thư thả tâm tình mà thôi. Cho dù có tắm trễ vài phút, cùng lắm là bất đắc dĩ cưỡng ép biến thành đuôi cá và khó chịu một chút, không sao cả.
Vào trong phòng tắm, Du Linh đóng cửa lại, treo quần áo dự phòng của mình lên, lại rũ tấm khăn sạch được nhân viên khách sạn cuộn tròn ra vắt lên thanh ngang, rồi cởi quần áo.
Trong phòng tắm có cả buồng tắm đứng và bồn tắm, ngày thường cô sẽ thích tắm bồn hơn, nhưng hôm nay thời gian sắp hết, cô liền quyết định tắm đứng.
Vào trong buồng tắm, đóng cửa lại để tránh văng nước ra ngoài, Du
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2835863/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.