Sau khi Lục Hi Quân rời khỏi phòng, Du Linh nhắm mắt thử ngủ lại như lời anh nói. Nhưng có lẽ vì hành động kịch liệt vừa rồi, tinh thần cô đã khá tỉnh táo. Nằm thêm một lúc vẫn không thể thiếp đi, Du Linh quyết định rời giường, vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân. Sau khi chỉnh xong trang dung, cô rời khỏi phòng bước xuống lầu, vừa vặn bắt gặp hai cha con Lục Hi Quân đang vội vàng dùng bữa sáng.
Hiện tại vẫn còn khá sớm nên Lục phu nhân chỉ ngồi cạnh chồng mình, chưa dùng bữa sáng. Mọi người thấy cô xuống, Lục Hi Quân hỏi, “Sao em không ngủ tiếp đi?”
Du Linh khẽ lắc đầu, “Không ngủ được nữa,” sau đó cô quay sang chào hỏi cha mẹ anh rồi đến vị trí bên cạnh Lục Hi Quân ngồi xuống.
Hai người đàn ông nhanh chóng giải quyết xong bữa sáng, lên lầu sửa soạn lại, sau đó liền cùng nhau xuống lầu chuẩn bị ra ngoài.
Lục phu nhân và Du Linh ra cửa tiễn hai người họ. Nhìn theo chiếc xe chở hai người ngày càng đi xa, Du Linh bất giác thở dài.
“Ở vị trí này, bận rộn là không thể tránh khỏi. Dần dần rồi cháu cũng sẽ quen thôi,” Lục phu nhân thiện ý khuyên nhủ.
Du Linh chợt nghĩ đến chuyện anh nói muốn được mình bao nuôi, cảm thấy có lẽ anh vẫn chưa nói chuyện này cho bà biết, nếu không bà đã không nói như vậy. Cô khẽ cười thầm trong lòng, anh cứ toàn như vậy.
“Vâng, cháu biết rồi. Chúng ta vào trong thôi bác,” cô ngoan ngoãn đáp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2835786/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.