"Mau gọi cấp cứu!"
"Cô gái cô không sao chứ?"
Cũng may lúc chiếc xe chuẩn bị tông cô thì một chiếc xe khác vì đi được chiều mà hứng trọn. Lúc này, Triệu Nhật Hạ lấy tay ôm bụng ngồi thở.
Nước mắt cứ thế thi nhau chảy xuống. Người đi đường tụm lại an ủi:
"Không sao rồi cô gái... May mắn quá rồi!"
"Gặp nạn không chết sẽ được phước!"
Nhật Hạ nào đâu có nghe người khác nói. Chỉ có lời của Lục Thần cứ quần quanh trong đầu cô:
"Cả đời này em chỉ có thể thuộc về tôi. Đứa con trong bụng em giữ hay không phải tùy thuộc vào tôi chứ không phải thằng khốn đó, nghe rõ chưa?"
Vậy là vì vừa rồi cô cãi lời hắn cho nên hắn mới ra tay tàn độc như vậy có đúng không?
Nhật Hạ ôm bụng gào lên:
"Lục Thần, tôi hận anh!"
Chính thời điểm này xe cấp cứu đã nhanh đến. Nhật Hạ nằm trên xe mà lòng đau như cắt. Cô chỉ mong đứa con của mình bình an.
Lúc Tam Thần đi ra bên ngoài, đám đông đã được giải tán. Hắn liếc nhìn chiếc xe cấp cứu nhưng lại không nghĩ đó người nằm trên đó là Triệu Nhật Hạ.
Mà ở cách đó không xa, Lục Hạo đã chứng kiến toàn bộ sự việc. Khóe miệng hắn nhếch lên nụ cười nhưng chưa đầy 1 giây sau đó đã thu lại.
Hắn nhìn sang Hạc Phi Phi rồi nói:
"Tôi sai người đưa cô về!"
Hạc Phi Phi nắm lấy tay hắn:
"Hay là anh đưa tôi về đi, Lục nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-yeu-em/3612709/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.