"Anh không tin tôi la lên thật đấy!"
"Ừ!"
Khóe mắt cô ửng đỏ, bàn tay run rẩy nắm lấy cà vạt của hắn.
"Lục Thần, đến lúc đó ngài đừng hối hận!"
Vừa dứt lời, người đàn ông đó nhéo eo cô một cái khiến cô la lên.
"Á..."
Tiếp theo hắn lại dùng cái chiêu cũ kỹ nhưng cực kỳ hữu dụng.
Đem cánh môi của cô mà cắn mút.
"Um..."
Sau đó hắn từ từ buông ra. Hắn một tay chống lên tường, tay còn lại vẫn ôm eo cô. Hắn gục đầu lên xương quai xanh mà hít thở. Hơi thở hắn nóng bừng và gấp gáp.
"Chỉ cần em nói đó là con của tôi. Tôi sẽ cưới em. Tôi sẽ chịu trách nhiệm đến cùng."
Triệu Nhật Hạ không biết nên cười hay nên khóc.
"Lục Thần, vừa rồi ngài cùng cô gái khác đi thử váy cưới. Rồi quay lại đây đòi nhận con?"
Hắn nghiến răng.
"Triệu Nhật Hạ, ngoan một chút!"
"...", cô không nói. Cô càng không hiểu sao mình có thể yêu người đàn ông trước mặt.
"Lục Thần, tôi đã nói rồi. Tại vì ngài không chịu tin."
Hắn nhếch mép một cái. Giọng lạnh lùng như ngàn mũi dao xuyên vào tim cô gái nhỏ:
"Vậy thì em rượu mời không uống thích uống rượu phạt!"
Hắn đặt nụ hôn lên khắp cơ thể của cô. Nơi nào hắn đi qua cũng để lại dấu vết. Nhật Hạ càng nghĩ càng sợ. Nếu như Lục Hạo phát hiện ra mỗi quan hệ của bọ họ, đứa con của cô liệu có được an toàn?
Không phải anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-yeu-em/3612708/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.