Nhật Hạ nằm trên giường, nước mắt không kìm được mà rơi liên tục.
Mất cha và mẹ cùng một ngày, còn khiến em trai nằm viện chưa đủ thảm hại sao?
Cô cũng là một cô gái nhỏ, cũng cần được yêu thương nuông chiều. Mà sao người đàn ông đó lại đối xử với cô tệ đến như vậy?
Giọng cô rất yếu lại tự chế giễu chính mình:
“Triệu Nhật Hạ, mày không xứng có được hạnh phúc! Chính mày đã hại gia đình mày…”
Nhật Hạ nằm khóc rồi ngủ quên lúc nào không hay. Có lẽ vì cô gái nhỏ đã quá mệt mỏi rồi.
“Cốc… cốc…”
Bên ngoài truyền đến tiếng của người giúp việc.
“Cô Triệu, nhị thiếu căn dặn tôi mang váy đến cho người.”
Nhật Hạ lúc này mới mở mắt. Cô uể oải ngồi dậy mở cửa nhận lấy bộ váy. Thấy vẻ mặt mệt mỏi của cô, người hầu hỏi:
“Cô có cần tôi phụ gì không ạ?”
Nhật Hạ lắc đầu:
“Không cần đâu. Tôi tự mình làm được.”
Người hầu để chiếc váy lại rồi rời đi.
Quả thật Lục nhị thiếu rất chu đáo. Không những chuẩn bị váy dạ hội mà còn chuẩn bị cả quần áo lót cho cô.
Nhìn số đo rất phù hợp. Cô không ngờ người chu đáo như Lục Hạo lại không gặp may mắn trong tình yêu. Đổi lại cô là bạn gái của Lục Hạo, chắc cô sẽ rất hạnh phúc.
Nhưng người như cô, còn ai cần nữa cơ chứ?
Không nghĩ nhiều nữa, Nhật Hạ ướm thử chiếc váy. Chiếc váy màu trắng cúp ngực, hở lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-yeu-em/3606200/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.