Cơ thể Diệp Chỉ Khê không có vấn đề gì lớn, do kích động nên dẫn tới nhịp tim không ổn định lắm.
Lúc ăn cơm, Tề Dương bóng gió hỏi cô giữa trưa rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cô cũng không giấu giếm, nói hết những chuyện đã xảy ra, còn không quên dặn dò Tề Dương: "Chuyện này nhất định anh đừng nói anh trai em biết nhé."
Diệp Kỳ Thạc luôn bênh vực người mình, nếu để anh biết cô bị bắt nạt, chắc chắn sẽ không để yên.
Giải quyền anh thế giới sắp diễn ra rồi, thắng thua trận này cũng sẽ quyết định Diệp Kỳ Thạc có nắm được tấm vé bước vào Thế vận hội Olympic hay không.
Diệp Chỉ Khê không mong anh trai bị phân tâm vì chuyện của mình.
Cô lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Tề Dương, vẻ mặt đối phương nghiêm túc đến đến đáng sợ, cô lại lên tiếng: "Thật ra, Tôn Toàn Kiệt cũng không có ác ý, cậu ta chỉ muốn đùa em chút thôi."
Chỉ là Tôn Toàn Kiệt chưa từng nghĩ đến, cô có thể tiếp nhận trò đùa quá mức này không.
"Không có lần sau đâu." Tay phải Diệp Chỉ Khê nắm thành nắm đấm nhỏ, quơ quơ mạnh vài cái trên không, "Sau này còn ai dám bắt nạt em, em sẽ đánh nó."
Tề Dương không nhịn được bật cười, duỗi tay xoa đầu cô, im lặng không nói.
Nhưng vào buổi trưa hôm đó, Tôn Toàn Kiệt tới tìm anh xử lý vết thương, anh cố ý mạnh tay, khiến tên kia đau đớn gào thét.
...
Khi chuông đầu của tiết 1 buổi chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-moi-la-anh-trang-sang-cua-hoc-than-co-chap/2992014/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.