Nguyên chủ diễn với Tiết Minh Lãng như thế nào, Tịch Dã không biết, y chỉ biết, lần này y mới là người bị lừa.
Canh gừng rất ngọt, nóng hôi hổi.
Dùng những từ này để miêu tả cũng không sai, nguyên liệu được dùng cũng đều là đồ mới, nhưng sau khi cẩn thận nếm thử lại có một vị rất kỳ quái, vừa cay lại còn hơi mặn, kích thích khiến người muốn cau mày.
Nhưng nhìn khuôn mặt tràn ngập mong chờ của Cố Tông, Tịch Dã vẫn bất động thanh sắc, từng thìa từng thìa uống sạch chén canh.
1101 vừa khó hiểu vừa khiếp sợ: [Phân biệt đối xử! Cậu là cái đồ phân biệt đối xử!]
Kẹo Chu Minh mua người nào đó chỉ ăn có một cục.
Lấy cớ đi siêu thị trong tiểu khu để mua gừng, Cố Tông túi lớn túi nhỏ xách về rất nhiều thứ, Tịch Dã lười xuống xe khi nhìn thấy vậy, đã không còn cơ hội từ chối.
Lúc này, những chiếc túi được in logo của siêu thị chất đống trên sàn trong phòng khách, sau khi xác định Tịch Dã đã uống hết chén canh gừng, Cố Tông lại bắt đầu tiếp tục thu dọn.
"Em có mua mấy hộp sữa bò nhỏ, rót ra ly rồi cho vào lò vi sóng hâm nóng một chút để ăn sáng."
"Còn có thực phẩm đông lạnh, có thể dùng làm đồ ăn khuya."
"Đúng rồi, ấm đun nước, uống thuốc vẫn là nên dùng nước ấm."
Không đề cập tới kỹ năng nấu nướng, Cố Tông rõ ràng là người có kinh nghiệm trong việc sắp xếp nhà cửa, trước đây khi tham
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-la-my-cuong-tham/2697951/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.