🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tịch Dã khóc.



Nhưng trong ống kính đang rung chuyển lay động, y lại hoàn toàn vô pháp khiến người dâng lên tâm tư thương tiếc bảo hộ linh tinh gì đó, gương mặt dính máu, một vết vẩn đục màu đỏ được nước mắt chậm rãi rửa sạch, mơ hồ khiến người sợ hãi.



Chỉ có thiếu niên ở bên cạnh y vẫn như bình thường, chịu đựng cơn đau, cố ý cường điệu mà trêu ghẹo: "Oa, thầy Tịch, mặt anh nhỏ ghê, một bàn tay của em đã có thể bao trọn."



Mảnh thủy tinh vỡ vụn làm mu bàn tay của hắn bị trầy xước, chảy ra từng dòng chất lỏng ấm dính, nhưng Cố Tông vẫn làm như không có chuyện gì xảy ra, thậm chí còn nâng đầu ngón tay, muốn lau đi nước mắt của Tịch Dã.



"Ở yên đó." Bởi vì mũi bị va phải, thanh âm Tịch Dã hơi run rẩy, âm cuối phảng phất nghe như được kéo ra mềm mại, tương phản với động tác dứt khoát của y, gọn gàng, lưu loát, một bên nắm lấy tay Cố Tông, không cho đối phương lộn xộn, một bên quay đầu lại yêu cầu: "Băng gạc với hộp sơ cứu, mau."



Ôm trán đứng dậy, thấy rõ tình cảnh trước mắt, nhân viên công tác bị dọa cho kinh hãi, không đợi anh ta kịp ngây người, thanh niên tóc đen lạnh lùng nhìn sang: "Nhanh lên."



Con ngươi đen nghìn nghịt sâu không thấy đáy, giống như đang trong cơn hoảng loạn còn gặp phải nỗi sợ khủng bố hơn, nhân viên công tác đầu óc trống rỗng, hai tay vô thức ngừng run rẩy, theo bản năng đưa hộp sơ cứu tới

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-la-my-cuong-tham/2697949/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.