Từ đó về sau hoàng tử và hoàng tử hạnh phúc bên nhau mãi mãi, đây đều là những truyện cổ tích lừa trẻ con.
Trần Thiên Khanh cảm thấy hắn không ngừng rơi xuống, càng ngày càng sâu, bên tai còn có tiếng gió rít, tiếng gió kia nghe giống tiếng khóc của phụ nữ, âm thanh khiến tai hắn đau đớn.
Buổi chiều nắng ấm, công viên nở đầy hoa.
Trần Thiên Khanh ngã trên mặt đất, đôi mắt chầm chầm khép lại, trên ngực thấm đầy màu đỏ, giống như một bông hoa, nở rộ xinh đẹp trên ngực hắn.
Lục Y Cầm đứng bên cạnh hắn, cô ta nhìn Trần Thiên Khanh ngã xuống nơi đó, sau đó rút mạnh dao găm trong tay ra.
Mùi vị của cái chết đúng là không tốt đẹp gì, đây không phải lần đầu Trần Thiên Khanh nếm trải, nhưng khác với lần trước, hình như hắn chưa bao giờ cảm thấy bình tĩnh như lúc này.
Lục Y Cầm rốt cuộc đang nói gì, hắn không nghe thấy nữa, hắn chỉ có thể nhìn thấy xung quanh dần dần mơ hồ, yên ắng, sau đó bóng đen từ từ bao trùm thân thể hắn.
Trong lúc hoảng hốt, hình như hắn nhìn thấy nụ cười của Lục Chính Phi, Lục Chính Phia ấy trẻ tuổi, anh tuấn, ngập tràn sức sống, nơi lông mày gã chưa bao giờ nhăn lại vì lo lắng, so với hắn giống như hai người hoàn toàn khác nhau.
Trần Thiên Khanh nghĩ, nếu đây là cái giá hắn phải trả khi tha thứ cho Lục Chính Phi, vậy thì hắn nhận.
Giết người trước đám đông, người bị giết lại là người Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-la-ke-dien/2994076/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.