Trần Thiên Khanh dùng tính mạng để chứng thực chân lí tự làm tự chịu, hắn có đánh vỡ đầu cũng không nghĩ ra, lại có một ngày hắn chiến tranh lạnh với chính mình.
Đời trước cho tới bây giờ “Lục Chính Phi” cũng chưa từng chiến tranh lạnh với “Trần Thiên Khanh”, cho dù “Trần Thiên Khanh thực sự” có làm ra chuyện gì, hắn đều có thể nhịn được.
Bây giờ thì sao? Nhìn khuôn mặt lạnh lùng không nói lời nào của Lục Chính Phi đang nhai đồ ăn, ánh mắt Trần Thiên Khanh dần dần có chút u oán. Chính Phi, anh thay đổi rồi….
Lục Chính Phi không phải không để ý tới ánh mắt của Trần Thiên Khanh, nhưng gã vẫn không động đây, không có chút dao động nào từ ánh mắt ấy.
Trần Thiên Khanh thở dài thườn thượt, sau đó gắp rau cần trong bát ra ngoài, hai ngày hôm nay dì Triệu nấu đều là những món có những thứ hắn không thích ăn, cũng không biết Lục Chính Phi này nuốt xuống như thế nào được nữa.
Lục Chính Phi ăn cơm xong, thì đi vào phòng làm việc, không nói một câu nào với Trần Thiên Khanh.
Trần Thiên Khanh rơi vào đường cùng, đành phải lấy điện thoại ra nhắn một mẩu tin ngắn cho Vương Vu Lân, giọng điệu không kém phần u oán: “Lục Chính Phi giận rồi, không để ý tới tôi nữa.”
Vương Vu Lân nhìn tin nhắn trong đầu hiện ra vẻ mặt của Trần Thiên Khanh, không hiểu sao thấy rùng mình, sau đó không chút do dự gọi điện thoại cho hắn, hỏi xem rốt cuộc là có chuyện gì.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-la-ke-dien/2994075/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.