Long Vũ dù lần đầu mới đến nhưng cũng chưa biết phòng của Băng Khiết đâu. Nên anh vừa tìm và ngó vào trong có cô không. Nhưng đến phòng thứ tư, Long Vũ chưa kịp ngó vào trong /Bốp/ Băng Khiết mở mạnh của ra khiến cho anh bị cánh cửa cho ăn vào mặt.
Băng Khiết mở cửa không thấy ai mà ngạc nhiên
-'Không lẽ là ảo giác sao? Rõ ràng mình nhìn thấy có ai đang ngó vào trong đây? Giờ mở cửa tại sao lại không thấy cơ chứ?'
Cô chuẩn bị đóng cửa thì Long Vũ lấy tay cầm cửa lại. Băng Khiết quay sang nhìn thấy bàn tay của ai đó lại còn trầy xước khiến cho cô sợ hãi mà hét lên
-"AAA..."
Người làm cùng với tiếp tân ở bên dưới nghe thấy tiếng hét của cô liền vội vã chạy lên cầu thang và đến phòng của Băng Khiết. Còn Long Vũ thấy Băng Khiết hét to như vậy, liền lấy tay bịt miệng vào. Lúc này, cô mở mắt ra nhìn thấy anh. Long Vũ biết là cô luôn sợ hãi khi thấy vật gì đó không bình thường và anh biết tay mình để ở cửa đã làm cô giật mình mà hét toáng lên nên anh không dám đánh cô hay chửi gì cả.
Long Vũ từ từ bỏ tay ra khỏi miệng của cô. Còn Băng Khiết thấy anh làm vậy, mặt cũng hơi đỏ lên một chút mà cô vẫn còn ngại ngùng vì hành động của rồi của mình.
-'Chậc, sao cậu ấy lại đến đây chứ? Đã vậy còn làm cho mình phải ngại ngùng lên'
-"À, ừm...cậu tới đây làm gì vậy?"
Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-la-dai-thieu-gia/2801191/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.