Nhưng cũng không dám nói gì mà chỉ nói nhỏ
-"Ông chủ bảo tôi là thiếu gia xuống dưới nhà có chuyện muốn nói!"
Nghe quản lý nói vậy, Trạch Hiên tức giận lên mà nói lớn
-"Tsk...ông ta muốn nói chuyện gì?"
Dường như hắn không thể kiểm soát được cơn giận dữ của mình, quản gia thấy vậy cũng chẳng muốn nói gì nữa mà đành đi ra ngoài để lại một mình Trạch Hiên ở đó. Trước khi đi, quản gia cũng chỉ khẽ nói:
-"Nếu thiếu gia không xuống nhà, e rằng..."
Chưa để quản gia nói xong, hắn cầm lấy món đồ ở bên cạnh ném hắn vào mặt của quản gia. Cũng may quản gia đã đóng cửa vào, nếu không là vào trúng mặt
Trạch Hiên vẫn i trong phòng ngủ của mình mà nghĩ lại mọi chuyện. Đến một lúc, hắn mới đi xuống nhà. Trước mặt là Sở Hạo đang ngồi ở ghế sofa. Ông thấy hắn có vẻ như đang tức giận gì đó cũng chỉ hỏi
-"Chuyện gì mà con có vẻ như tức vậy, Trạch Hiên?"
Trạch Hiên không nói gì mà im lặng, người hầu ở dưới đầu tóc bù xù cùng với đó là vết thương đỏ bừng ở trên má bên phải làm cho ông cảm thấy nghi ngờ
-"Chuyện này là sao vậy, Trạch Hiên? Con đã làm gì với người hầu vậy?"
Hắn vẫn không nói gì mà im lặng làm cho Sở Hạo tức giận đến phát điên. Người hầu thấy vậy, cũng chỉ cúi đầu xuống mà nói
-"Thưa ông chủ, thiếu gia...không làm gì với thần ạ!"
Vừa nói người hầu vừa sờ vào vết thương ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-la-dai-thieu-gia/2801179/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.