Bọn côn đồ cùng với giang hồ nghe vậy liền đập/Rầm/ dưới đất, mắt trừng lên nhìn Long Vũ
-"Này, ngươi đừng tưởng thích làm gì thì làm"
Long Vũ không chịu nổi liền đứng dậy lên ngước đầu nhìn hắn
-"Hửm? Ta làm sao mà thích làm gì thì làm?"
Bọn chúng nhìn anh chằm chằm mà nói to lên
-"Ủa, là Long Vũ sao? Vẫn như xưa nhỉ?"
Long Vũ nghe vậy /Bộp/ tập tiền dày hơn 50cm trước mặt hắn.
-"Đây là số tiền mà ta nợ ngươi"
Bọn chúng cầm lên mà nhìn tập tiền anh đưa. Bọn chúng ngạc nhiên, nhưng cũng cười nham hiểm
-"Ồ, sao anh lại nhiều tiền vậy, Long Vũ? Anh đã làm những gì vậy?"
Long Vũ thấy hắn làm vậy. Lật mặt nhanh như bánh tráng. Làm anh thấy buồn nôn cả ra.
-'Cái tên này... lật mặt còn nhanh hơn cả bánh tráng nữa'
Long Vũ không quan tâm tới lời nói của hắn mà quay lại và rời đi. Nhưng bọn chúng đâu có chịu tha cho anh mà liền lấy tay vuốt ra đằng trước. Những tên kia hiểu liền lấy một quyển sách dày /Bộp/ vào đầu của anh.
Long Vũ vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng anh vẫn cố quay ra mà nhìn hắn với ánh mắt chứa đầy tức giận
-"Ngươi..."
/Rầm/ người của Long Vũ ngã xuống dưới đất. Còn bọn kia nhìn hắn hài lòng mà đưa anh lên chiếc xe khác.
Cùng lúc đó, một người con gái tóc hơi trắng nhưng cũng xen lẫn với màu vàng, da trắng mịn như bông tuyết trắng xóa. Dáng người uyển chuyển mà nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-la-dai-thieu-gia/2801173/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.