Cạch Cạch/ tiếng bước chân của Sở Hạo đi vào bên trong. Ông vừa đi cùng với dáng vẻ nghiêm túc chẳng quan tâm gì cả. Người ở trong căn biệt thự nhìn thấy ông thì cũng chỉ cúi đầu xuống.
Sở Hạo đi đến chỗ phòng giữa ở giữa đèn chùm mà ngồi xuống. Cùng lúc đó, Trạch Hiên đang đi xuống dưới nhà. Hắn thấy Sở Hạo thì liền chạy nhanh hơn mà đi xuống dưới nhà. Hắn ngồi xuống ghế bên cạnh Sở Hạo, còn cố dựa vào người ông mà đáp:
-"Bố về rồi sao?"
Sở Hạo ghét cái tính đó liền tránh xa ra khỏi người mà Trạch Hiên động vào mình.
Trạch Hiên nhìn ông như vậy, không hiểu tại sao ông lại làm như vậy? Bất giác cũng nghi ngờ mà hỏi:
-"Sao tự dưng cha lại tránh xa con vậy? Rõ ràng con có làm gì đâu mà khiến cha làm vậy!"
Sở Hạo không muốn nghe những gì mà hắn nói, bất giác cũng chỉ đành nói trống lảng
-"À, ta... chỉ đang mệt một chút thôi!"
Hắn nghe ông nói vậy, nhìn sắc mặt của ông biết được là ông không quan tâm những lời nói của hắn mà đang suy nghĩ gì đó. Trong đầu bỗng dưng có ý nghĩ
-'Tsk...tại sao cha lại làm như vậy? Rõ ràng...mình có làm chuyện gì đâu mà khiến cha lại như vậy? Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra chứ?'
Trạch Hiên không biết tại sao ông lại làm như vậy? Lý do nào mà khiến ông lại lảng tránh chuyện mà hắn nói. Trong đầu hắn không hiểu chuyện gì mà xảy ra? Thật đúng là làm hắn không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-la-dai-thieu-gia/2801149/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.