"Thu Diệp à, ta có thể nắm tay nàng một chút được không nhỉ."
Vũ Minh gãi nhẹ đầu tỏ vẻ bối rối không dám nhìn Y.
Thu Diệp e thẹn không dám thốt thành tiếng, cậu càng tiến lại gần y càng lùi về sau. Bất lực anh bèn cười trừ dúi một khúc cây nhỏ vào trong tay y.
"Nếu em ngại thì ta nắm một đầu, đầu còn lại em nắm nhé."
Suốt chặng đường, cô thì luôn cúi đầu, chàng thì lén lút quay về phía sau ngắm cô, kẻ đi trước người theo sau, Anh muốn nắm tay nàng muốn cảm nhận hơi ấm từ bàn tay người con gái kia. Chóp được thời cơ, cậu liền bắt lấy tay cô nới lỏng mà thả thanh gỗ nhỏ rơi xuống cứ thế nắm chặt lấy tay y trong lúc đấy y ngại đến tim đứng mất một nhịp còn Vũ Minh lúc này nở một nụ cười thật tươi ở phía trước. Trên một cánh đồng, những ngọn lúa phất phơ trước gió, như hạnh phúc luôn phần của hai người họ.
Ở một cảnh khác.
"Con gái ngoan, lại ngồi luyện chữ viết nữa sao. Cẩn thận khéo mực vay ra tay đó nhớ chưa, ta và cha con có việc đi một chút có gì con trông hộ nhà giúp ta một lát nhé."
Nói rồi, cô lại cắm cúi viết thư pháp. Bẵng đi lúc sau, có một người con trai đứng ngay bên cạnh lúc nào không hay.
Y vừa ngước lên giật bắn người.
"Anh ở đâu chui ra vậy làm giật hết cả người."
Chàng trai ấy chỉ biết lắc đầu cười trừ.
"Tôi qua định bẩm thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-ta-yeu-nhau-tu-bao-gio/2874188/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.