Editor: Vện
Vừa về Thiên Cực Phong, Mạnh Trần nhận được truyền âm của Chung Ly Tĩnh.
Tuy không tình nguyện chút nào nhưng y vẫn phải đến Thiên Âm Các.
Từ khi sống lại, y đã luôn đề phòng Chung Ly Tĩnh, lại thêm chuyện của Lê Sâm ở thành Tiên Lạc khiến y không tự chủ nhớ lại kiếp trước, khiến mỗi bước đi khó khăn như bước trên băng mỏng, dây thần kinh căng đến cực hạn.
Chung Ly Tĩnh gọi y đến ngồi, thoạt nhìn không khác gì thường ngày.
Hai cốc trà nóng trên bàn tỏa hương nghi ngút, Mạnh Trần ngồi ngay ngắn đối diện Chung Ly Tĩnh, gọi khẽ, “Sư tôn.”
Chung Ly Tĩnh “ừ” một tiếng, hỏi, “Chuyến đi đến thành Tiên Lạc lần này thế nào?”
Thành Tiên Lạc là nơi vui chơi giải trí, còn thế nào được nữa?
Biết trong mắt Chung Ly Tĩnh chỉ có tu luyện, Mạnh Trần cũng không bất ngờ, y trả lời rành rọt, “Thành Tiên Lạc nhiều anh tài, lần này con gặp rất nhiều tôn giả đại năng, cũng nhận ra bản thân yếu kém, về sau sẽ tu tập chăm chỉ hơn.”
Y nói dối không chớp mắt, y cùng Tiết Lãng chơi quên đường về chứ có gặp đại năng nào đâu.
Chung Ly Tĩnh lại hỏi, “Chơi vui không?”
Mạnh Trần, “…”
Vấn đề này không giống câu mà người như Chung Ly Tĩnh sẽ hỏi.
Trong lúc y lo lắng cân nhắc ẩn ý trong lời Chung Ly Tĩnh thì ông ta bảo, “Tuy không được bỏ bê việc tu hành nhưng cũng không cần quanh quẩn trong tông môn mãi, có cơ hội thì cứ ra ngoài nhiều hơn để mở mang kiến thức.”
Mạnh Trần ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-su-de-phan-dien-yeu-tham-ta/1028247/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.