Editor: Vện
Hai người lúng ta lúng túng.
Tiết Lãng run tay chỉ lược gỗ trong tay Mạnh Trần, “Huynh… huynh…”
Mạnh Trần vô thức giấu cái tay cầm lược ra sau lưng, sau đó nhận ra hành động này quá ấu trĩ, bèn lặng lẽ thả tay xuống.
Rồi xong, bây giờ y chắc chắn trùm thổ phỉ họ Tiết trong ảo cảnh chính là Tiết Lãng hàng thật giá thật. Có lẽ ông chủ thấy họ đi chung nên chu đáo cho họ vào cùng một ảo cảnh.
Cơ mà việc này không phải trọng điểm… Mạnh Trần bắt đầu rối trí, không biết phải làm gì với tình huống này.
“Ta, ta đau bụng!” Tiết Lãng quay đầu bỏ chạy, “Đi vệ sinh cái nha!!”
Mạnh Trần nhìn thiếu niên chạy như ma rượt, muốn gọi nhưng thôi, y xoa huyệt Thái dương, khe khẽ thở dài.
Y đứng ở cửa chờ khoảng một chung trà mới thấy Tiết Lãng rề rà quay lại. Hắn đang đeo mặt nạ hồ ly ngáo ngơ vô cùng.
Mạnh Trần, “…”
Như vầy là không có mặt mũi gặp ai đó hả?
“Ta, ta thấy nó đẹp nên, nên mua đại.” Giọng Tiết Lãng vang lên từ sau mặt nạ, lúng búng như gà mắc tóc. Mạnh Trần “ừ” một tiếng, không thấy miếng ngọc bội đeo bên hông hắn nữa.
Mạnh Trần cũng vừa mới cất chiếc lược, hai người không hẹn mà cùng giả ngu, tiếp tục dạo chơi thành Tiên Lạc, chỉ là bầu không khí hơi trầm lắng, lâu thật lâu không ai lên tiếng.
May mà đường phố rộn ràng náo nhiệt, chẳng ai để ý sự gượng gạo của hai người. Ven đường bên phải có một cửa tiệm quảng bá sôi động, khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-su-de-phan-dien-yeu-tham-ta/1028246/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.