Editor: Vện
Tuy người tu tiên đã tích cốc từ lâu, không cần ăn thức ăn của người phàm, nhưng có lẽ do bầu không khí quá ấm cúng vui vẻ nên ai cũng ăn no căng, sau đó xoa cái bụng tròn vo nằm xếp lớp trên sườn núi.
Gió mát hiu hiu thoang thoảng hương hoa, khung cảnh bình yên đến nao lòng, khiến mọi người nhất thời quên mất bí cảnh Thái Hư là chốn đầy rẫy hiểm nguy.
“He he, chào mừng đến với hành lang ác mộng!”
Giọng trẻ con non nớt văng vẳng bên tai, cả đám đang thiu thiu ngủ giật mình, sau đó phát hiện tất cả đã bị dịch chuyển đến một không gian khác. Nơi này âm u, mấy đốm lửa xanh lơ lửng trên không, hai con yêu tinh nhỏ đầu có sừng đang đứng chống nạnh, nhìn họ mà cười.
Các đệ tử hoảng hốt, vội hỏi, “Đây là đâu?”
“Sao mới chớp mắt mà xung quanh biến thành như vầy rồi?!”
“Các ngươi là yêu quái gì, nói mau!”
“Bọn ta không phải yêu quái, mà là tinh linh.” Hai con tinh linh nói, “Đừng sợ, chỗ này không ăn thịt người đâu. Bọn ta có nhiệm vụ canh gác kho báu, chỉ cần mấy đứa hoàn thành khiêu chiến là có thể tùy ý lựa chọn vàng bạc, linh thạch, đan dược, pháp bảo nà!”
Các đệ tử nghe vậy cũng chẳng thấy hào hứng, không dưng ai dễ mang phần đến cho, cái khiêu chiến mà hai con tinh linh nói nhất định là khó như lên trời.
“Hành lang ác mộng”, nghe thôi là nổi gai ốc rồi!
“Thật ra nhiệm vụ không khó đâu à.” Hai con tinh linh dường như biết họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-su-de-phan-dien-yeu-tham-ta/1028239/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.