Mười tám tuổi Dung Doãn Trinh sống ở St.Paul một năm, năm ấy anh đã sống một cuộc sống giống như lưu vong ở thành phố này. Mười tám tuổi tên anh gọi là Paul, người thiếu niên tên Paul sống ở thành phố này có một cuộc sống rất bình thường.
Cha của Paul mang anh từ vùng quê lên St.Paul sống với người chú. Họ hi vọng anh được tiếp nhận nền giáo dục đại học và sống một cuộc sống tốt đẹp. Những con người sống ở nơi đây không về có một chút nghi ngờ nào về thân phận của anh. Khi họ gặp nhau. Họ luôn vui vẻ gọi anh là Paul, các chàng trai và các cô gái cùng tuổi với anh đều rất thích chơi đùa cùng anh.
Vào năm mười tám tuổi, Dung Doãn Trinh đã kể rằng, đó là một năm của sự lười nhác, ba anh – người đã từng rất khắc nghiệt với anh nhưng trong năm này lại không có lấy một chút can thiệp nào vào cuộc sống của anh. Một năm này anh không cần tiếp nhận các thể loại huấn luyện, mùa hè năm đó anh đã đi đến rừng Amazon và đứng một mình giữa trời đêm đển ngắm mưa sao băng Gemini.
Mười chín tuổi Dung Doãn Trinh rời khỏi St.Paul.
Ngày đầu tiên của tuổi mười chín ba anh đã tìm được anh. Ông nói với anh rằng: “Dung Doãn Trinh, nếu con là con của ta vậy thì thời gian một năm này cũng đã đủ để con quên hết đi những chuyện cần phải quên.”
Mười chín tuổi anh đã hiểu rõ rằng, đời người là một cuộc hành trình không có giới hạn. Anh cởi đôi giày vẫn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-st-paul-khong-dau-thuong/730222/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.