Từng hạt tuyết bay nhanh như chiếc ván trượt lướt nhanh trên mặt đất, ở bên tai nghe "vù vù", mỗi đợt gió lạnh băng như lưỡi dao, ghim mạnh vào khuôn mặt của Lục Tâm tựa như tê buốt.
Hôm nay, cô vốn đeo kính râm và đội mũ ra ngoài, vừa lúc nghỉ ngơi chụp ảnh thì lấy kính râm xuống, mấy sợi tóc được thoát khỏi sự "đè đầu cưỡi cổ" của chiếc nón len, bị làn gió lạnh thổi tung một cách mất trật tự, gương mặt vất đi nét đề phòng, không chỉ làm cho vừa nhìn đã nhất thanh nhị sở, bây giờ lại bị gió lạnh ngược đãi, Lục Tâm không tự chủ được nghiêng người sang Lục Cảnh Hành né bớt gió.
Lúc này một bàn tay khô ráo ấm áp đặt trên gương mặt của cô, bưng kín hai tai và gương mặt của cô, ấp mặt cô vào bên trong ngực anh, gió rét thấu xương tựa hồ như biến mất, luồng khí ấm áp từ lòng bàn tay và thân thể anh mà đến, Lục Tâm theo bản năng ngẩng đầu ngắm nhìn Lục Cảnh Hành.
Lục Cảnh Hành đội mũ đeo kính râm, che phần lớn gương mặt, nửa phần mặt dưới cũng bị chiếc cổ áo dựng đứng che đi mất, toàn thân cao thấp đều được bọc lại như đòn bánh tét, Lục Tâm không nhìn rõ thần sắc trên gương mặt anh, anh cũng cúi đầu nhìn cô, chỉ là thành thạo đạp đất một cái, đẩy ván trượt đi, bỏ xa từng người từng người một, vài mái nhà nằm trong góc tuyết cũng dần chìm trong đám người, nhanh chóng bỏ lại phía sau tất cả mà truy lùng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-nguoi-o-noi-nay/2469518/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.