Sự xuất hiện của Lục Dĩ Thành và Lục Tư Nghiên tựa như đã mở ra hai mạch Nhâm Đốc [*] của Giang Nhược Kiều.
[*] Mạch Nhâm (任脈) là mạch của các kinh âm. Trong quan điểm của y khoa cổ truyền phương Đông thì mạch Nhâm cùng với mạch Đốc tạo thành hai mạch chủ trọng trên cơ thể con người (một mạch thâu tóm các kinh dương và một mạch thâu tóm các kinh âm).
Lúc tạm nghỉ, Lục Dĩ Thành thấy Giang Nhược Kiều đang đi về phía họ, anh lại không dám nhìn thẳng vào cô.
Thật ra, trong vô số khoảnh khắc trước đó, anh đều nhìn thấy sự lóa mắt ở cô.
Thấy nhiều đến nỗi từ sâu trong đáy lòng mình, anh tự động sinh ra một loại cảm giác xấu hổ.
Càng nhiều lúc anh càng tò mò hơn, muốn biết rằng, rốt cuộc ở nơi gọi là “tương lai” kia, anh đã làm thế nào để có được sự yêu thích, có được tình yêu của cô. Anh muốn hỏi Lục Tư Nghiên, muốn biết đến từng chi tiết nhỏ, giống như một thí sinh trước kỳ thi vậy, biết trước rằng có một phần đáp án ở trong bàn đọc sách, thứ cảm xúc nóng nảy khi đó khiến anh cảm thấy tự ti mặc cảm. Mỗi lần muốn hỏi, anh đều tự kiểm điểm lại mình kịp lúc, rằng, như thế là không đúng.
Trong khoảng thời gian này, anh cũng có đọc qua vài cuốn sách, xem những chia sẻ của vài người trên mạng, có người nói rằng, trên tuyến đường tình cảm này, không có đường tắt nào để ta đi cả.
Anh thâm dĩ vi niên [*].
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-nam-than-cua-truong-la-bo-cua-con-toi/2511875/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.