Tác giả: Nhất Mai Nữu Khấu
Dịch: Mạc Cao ơi là cao
Đánh một giấc no nê ở rạp chiếu phim rồi nên tinh thần Dụ Thần vô cùng phấn chấn.
Bộ phim dài hơn hai tiếng, lúc hai người đi ra thì đã gần 11 giờ rồi, trung tâm thương mại sắp đóng cửa, nhưng ở ngoài đầu đường vẫn hết sức náo nhiệt.
Tâm trạng Dụ Thần bí bách đã lâu, được ra ngoài hít thở khí trời, cảm thấy vô cùng thoải mái.
Cậu cứ thong dong bước đi, chợt nhận ra Phó Chi Dữ bị tụt lại ở tít đằng sau rồi. Cậu quay lại tìm thì thấy một tay anh cầm kẹo mút khổng lồ, tay kia thì cầm điện thoại lên nghe.
Dụ Thần không làm phiền anh, nhẹ nhàng quay lại đứng cạnh anh, nghe anh nói "Ừ, được" rồi cúp máy.
"Đặt bàn ăn rồi, chúng ta đi thôi." Phó Chi Dữ nói.
Dụ Thần ngơ ngác: "Đi đâu?"
Phó Chi Dữ: "Quảng trường Phúc Tuyền."
Dụ Thần nhíu mày, nói lí nhí: "Không cần nói trước với em à?"
Phó Chi Dữ ngây ra, mãi một lúc sau mới nói: "Ừ."
Chỉ là Phó Chi Dữ quen sắp xếp mọi chuyện trước rồi, Dụ Thần nghĩ, ba cậu cũng hay như thế lắm, những người này quyền cao chức trọng, có nhiều chuyện chẳng cần bàn trước mà cứ thế là triển thôi.
Chắc là vừa nãy gọi một tiếng "anh" nên lúc này Dụ Thần bắt đầu cứ tự mình ảo tưởng, cho rằng mình rất thân thiết với Phó Chi Dữ, còn dám ý kiến ý cò với Phó Chi Dữ nữa.
Nhận thức được điều này, Dụ Thần vội hỏi: "Ăn gì thế anh?"
Phó Chi Dữ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-la-muon-yeu-duong/214447/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.