Tác giả: Nhất Mai Nữu Khấu
Dịch: Mạc Cao ơi là cao
Dụ Thần ngây người nhìn số trên thang máy cứ nhảy lên dần, đến khi lên đến tầng nhà của mình, đến khi ra khỏi thang máy, khi đèn trong hành lang bật sáng theo tiếng bước chân thì những suy nghĩ lộn xộn của Dụ Thần mới biến mất.
Lúc này đây, tất cả những gì cậu nghĩ là, chắc chắn ba mẹ mình sẽ tin thôi, đã đến nước này rồi cơ mà.
Quả nhiên, vừa mở cửa đi vào, cậu liền thấy mẹ mình đang giả vờ rót nước, bà còn cố ý nhìn Dụ Thần, tỏ vẻ kinh ngạc: "Chủ tịch Phó không lên cùng con à?"
Dụ Thần lắc đầu: "Không ạ, muộn quá rồi nên tụi con chỉ nói chuyện một lát thôi rồi con bảo anh ý về luôn."
Mẹ rót một cốc nước, đưa cho Dụ Thần.
Dụ Thần cầm lấy, vừa đưa lên môi thì mẹ nói: "Mẹ một lần nữa xin lỗi con nhé, thay mặt cả ba con xin lỗi con nữa. Vừa nãy thực sự xin lỗi con rất nhiều."
Dù sao thì Dụ Thần cũng thấy hổ thẹn với lương tâm, mẹ cứ như thế này mãi, thành ra cậu không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ, chỉ đành nhìn vào cốc nước, nói: "Không sao, chuyện đã qua cả rồi mà mẹ."
Mẹ dịu dàng xoa đầu cậu: "Ừ."
Uống hết cốc nước, chúc mẹ ngủ ngon rồi Dụ Thần lên tầng luôn.
Vừa đóng cửa phòng, Dụ Thần lập tức tựa lưng vào cửa, thở phào một hơi thật dài.
Bình tĩnh được mấy giây, đột nhiên trong đầu cậu chợt nhảy ra hai hình ảnh.
Một là hình ảnh mẹ cậu xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-la-muon-yeu-duong/214442/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.