Mắng thì mắng đi, ngày hôm sau huấn luyện tôi cũng phải bị bắt tăng cường tập luyện.
Dù sao cũng hết cách, tôi không biết đã tạo nên nghiệp chướng gì mà bây giờ phải nhận quả báo như vậy.
Hơn nữa nhờ phước của Kỳ Hàn Tinh ban cho tôi, bây giờ cả trường ai cũng biết tôi là kẻ tham ăn.
Thậm chí có một số sinh viên cũng đến ngắm Kỳ Hàn Tinh, đồng thời đến để hóng hớt chuyện của tôi.
Tôi thật sự rất biết ơn họ.
Cũng may hôm nay Kỳ Hàn Tinh lại không tiếp tục nhắm vào tôi, cũng không biết tại sao, anh dường như có hơi mất tập trung.
Không thể nào biết anh đang nghĩ gì.
Nhưng mấy ngày nay, tất cả mọi người đã nhìn ra thủ đoạn huấn luyện tàn ác của anh ấy, cho dù anh ấy không nhìn, cũng không ai dám lơ là.
Tối khi tôi về ký túc xá, vừa tắm xong, đang chải đầu được nửa chừng thì dì quản lí kí túc xá gọi tôi xuống.
"Có thằng bé bên ngoài đang tìm Tần Tình ở phòng ký túc xá của con." Dì vừa nói xong liền chỉ tay về hướng bên ngoài.
Đó là một thanh niên cao gầy, ăn mặc khá bảnh bao, khuôn mặt có thể miễn cưỡng coi là ưa nhìn.
Có lẽ là bởi vì mấy ngày nay tôi đã quen nhìn khuôn mặt của Kỳ Hàn Tinh, nên tiêu chuẩn đánh giá sẽ cao hơn chút.
Quan trọng nhất, người này... nhìn trông rất quen mắt.
"...Tiền bối Diệp Tân?" Tôi đi tới, có chút nghi ngờ không xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-la-anh/2896890/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.