Ngày Tô Niệm Khâm rời thành phố B sắp đến.
Tang Vô Yên vẫn còn gần mười tháng học ở đây, Tô Niệm Khâm không thể miễn cưỡng cô. Ngoài ra, người đàn ông này cực kỳ ghét đi máy bay, không phải bất đắc dĩ sẽ không bao giờ chọn phương tiện di chuyển này, vì vậy nhiệm vụ gặp mặt đương nhiên rơi vào tay Tang Vô Yên, cứ thế cô ít nhất phải đến Thành phố A mỗi tháng một lần.
"Chết còn không sợ, lại sợ ngồi máy bay." Tang Vô Yên than phiền.
“Không phải sợ, chỉ là không thích.” Người đàn ông mạnh miệng nói.
“Tại sao không thích?” Trí tò mò của phụ nữ luôn mạnh nhất.
"Không thích chính là không thích, làm gì có tại sao?" Tô Niệm Khâm bắt đầu không nhịn được.
“Tất cả mọi chuyện nhất định đều có một cái tại sao.” Cô không thuận theo, không buông tha.
“Tang Vô Yên!”
Cô thấy sắc mặt Tô Niệm Khâm càng ngày càng âm trầm, vì vậy lè lưỡi, không dám cùng anh lắm lời nữa.
Khi họ không gặp nhau, cách duy nhất họ có thể liên lạc là qua điện thoại. Điện thoại đã đem sự bá đạo của Tô Niệm Khâm phát huy đến mức cao nhất. Hầu như mỗi đêm vào lúc chín giờ, điện thoại di động của Tang Vô Yên đúng giờ đổ chuông, các cuộc gọi sẽ kéo dài cho đến khi Tang Vô Yên chìm vào giấc ngủ sâu. Trong thời gian này, ngoại trừ nói chuyện điện thoại với anh cô bị cấm ra ngoài giao thiệp. Tất nhiên, vẫn có những trường hợp ngoại lệ, ví dụ như Tô Niệm Khâm trong công ty cũng có công việc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-em-rat-yeu-anh/4471438/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.