- Tần Kha Thuần, chuyện hôm đó thật cảm ơn cậu đã giúp anh!! _ Thiên Hàn gọi điện thoại cho người kia, phải cảm ơn người ta một tiếng trước sau đó rồi mới có thể hỏi thêm một vài việc sau..
- Khách khí như vậy, chúng ta là người anh em chí cốt mà. _ Tần Kha Thuần ở đầu dây kia nói lại, từ sau hôm đó Gia Trì bị bắt sở cảnh sát phải điều tra hết mọi chuyện ông ta từng làm. Không ai dám đứng ra bênh vực ông ta nữa cả?
- Người của anh bắn chết Địch Uyên, ở sở định giải quyết ra sao? Bởi vì trước đó cũng có lệnh! _ Chuyện quan trọng mà Thiên Hàn muốn hỏi đó là liệu, em gái của anh có phải bị liên lụy không?
- Đã có lệnh trước đó, nên mọi chuyện không phức tạp như anh nghĩ đâu, đợi cô ấy khỏe lại phối hợp điều tra là ổn.
Tần Kha Thuần nhớ lại cảnh tượng đó, trong lòng không khỏi tán thưởng! Cô gái đó so với tưởng tượng trong đầu là còn mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nhưng lý do gì khiến một cô gái có vẻ ngoài liễu yếu đào tơ như vậy, có thể dứt khoát ở tại đó mà bắn chết người dám động vô con gái của mình? Điều này có thể coi như, cô gái này đã từng trải qua cực kì nhiều chuyện đau khổ trong quá khứ.
- Được, nếu có chuyện gì cứ nhắn anh.
Nói thêm vài câu rồi cả hai cũng ngắt, dấu ấn ngày hôm đó của em gái có hơi làm anh sợ rồi.. Không ngờ rằng cô có thể bắn ra ba phát đạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-chung-ta-van-con-yeu/1697470/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.