Sau một đêm khóc vật vã, suy nghĩ hết thẩy tất cả những chuyện mà Cố Hạch đã làm trong quá khứ. Cảm giác tội lỗi cứ xâm chiếm lấy trái tim nhỏ bé này của Cố Uyển Đình. Đúng vậy, nếu như ngày trước chuyện đó không xảy ra...
Âu Dương Vũ Thần làm gì phải hận cô đến mức như vậy đúng không? Không gì chuyện đó bất ngờ xảy ra, anh cùng Lã Thư Di đã có một kết cục sẽ tốt đẹp.
Nhưng riêng mối tình hơn mười năm này của Cố Uyển Đình, vẫn là bị chôn vùi xuống, mãi mãi về sau cô vẫn chỉ mong anh không biết được rằng thân cô đã yêu anh sâu đậm như thế nào?!
Còn bây giờ, cứ để mặc cho thời gian trôi qua đi. Cô muốn bù đắp lại tất cả những gì mà anh đã mất đi. Những gì mà Cố Hạch, ba của cô đã gây ra thôi.
Tình yêu, một gia đình hạnh phúc, hai ba đứa con thơ ngây vô tội ngày trước mà Vũ Thần từ ao ước. Kiếp này, Uyển Đình em sẽ chịu đựng mà trả lại hết!!!
- ---------
Vài ngày sau, khi bệnh tình đã ổn hơn được một chút, Uyển Đình đã đề nghị Diệp Tiêu cho mình xuất viện về nhà.
Ảo tưởng được gì chứ, ngày cô về nhà Vũ Thần cũng chẳng nhớ, nói đúng là không quan tâm. Bởi vì cô không báo cho quản gia hay tài xế biết, nên cũng không có đi lên bệnh viện để rước cả.
- Uyển Đình, con về rồi. _ Bác quản gia từ bên trong chạy ra ngoài vội vàng đi tới dìu cô. Kì trước vết thương kia mất máu nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-chung-ta-van-con-yeu/1697370/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.