Kỳ nghỉ sau khi năm thứ nhất đại học kết thúc, trênchuyến tàu trở về nhà, lần đầu tiên Tô Vận Cẩm nói tới Thẩm Cư An với Mạc ÚcHoa .
Thẩm Cư An là bậc đàn anh cùng khoa Tô Vận Cẩm, hiện giờ đang học năm thứ ba.Trước khi quen biết, trong những buổi chuyện trò thân mật của các nữ sinh trongký túc xá, Tô Vận Cẩm đã không chỉ một lần nghe đến tên anh, nhưng chính thứcquen với anh là ở văn phòng khoa. Tô Vận Cẩm lúc không có giờ học đều lo liệunhận gửi công văn giấy tờ, đánh máy, chạy đi chạy lại, mà Thẩm Cư An lại là chủtịch hội sinh viên của khoa, rất được thầy cô giáo yêu mến, vậy nên cũng thườngxuyên xuất hiện ở đó, một qua hai lại, khó tránh khỏi dần dà thân thuộc.
Lúc ban đầu, Tô Vận Cẩm chẳng mấy tin tưởng vào tâm tính của cái gọi là cán bộsinh viên như anh này, sau đó tiếp xúc gần hơn với Thẩm Cư An, cô mới bắt đầuhiểu ra, một người được mọi người yêu quý đến thế tuyệt đối không phải là khôngcó nguyên do gì. Từ trước tới nay cô chưa từng thấy người nào đã giã biệt nhữngnăm tháng tuổi thơ lại có ánh mắt trong áng như anh. Đúng, nếu nhất định phảidùng một từ để miêu tả Thẩm Cư An, thì đó chính là trong sáng. Nghe nói giacảnh của anh cũng chẳng phải tốt lắm, cũng xuất thân từ tỉnh lẻ như Tô Vận Cẩmvậy, thế nhưng điều này hoàn toàn không ảnh hưởng tới sự giỏi giang nổi trộicủa anh trong mắt người khác . Tô Vận Cẩm chẳng mấy bận tâm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-van-o-day/2184262/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.