Một mùa xuân yên ấm vô sự đã trôi qua, sinh nhật TrìnhTranh là vào đầu tháng Tám, trước ngày sinh nhật tới mười mấy hôm, anh đã liêntục nhắc nhở Tô Vận Cẩm không được quên. Tô Vận Cẩm vẫn đang nghĩ ngợi xem tặnganh thứ gì thì ổn, anh trước sau vẫn nhấn mạnh rằng những thứ mua được bằngtiền tất thảy đều không thích. Mà bố của Trình Tranh–Trình Ngạn Sinh – tuy luônkhông chủ trương nuông chiều con trai về mặt vật chất, thế nhưng sinh nhật contrai hai mươi ba tuổi, ông vẫn cùng với vợ - Chương Tấn Nhân – tặng cho con mộtmón quà lớn, còn nói là sẽ mang lại cho cậu quý tử một bất ngờ thú vị.
Để bảo đảm chắc chắn là đến ngày sinh nhật có thể cùng Tô Vận Cẩm tận hưởngtrọn vẹn thế giới chỉ hai người, các hoạt động chúc mừng sinh nhật của TrìnhTranh với đồng nghiệp, bạn bè đã bắt đầu từ mấy hôm trước đó.
Tối hôm ấy Tô Vận Cẩm ở nhà một mình, đang chơi dở ván cờ thì nhận được điệnthoại của nhà, hóa ra là dượng gọi bằng di động tới. Mấy năm nay, dượng rất ítkhi tự mình nói chuyện với cô, có việc gì thường vẫn là mẹ cô truyền đạt lại,lần này Tô Vận Cẩm lờ mờ dự cảm có việc gì đó sắp xảy ra.Có lẽ mọi sự tình trênthế gian này đều như vậy, anh càng sợ hãi điều gì, thì điều ấy càng dễ đổ ụpxuống anh. Lời của dượng mới chỉ nói được một nửa, lòng dạ Tô Vận Cẩm đã phủlớp sương mù. Hóa ra sức khỏe của mẹ cô một thời gian dài trở lại đây khôngtốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-van-o-day/2184250/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.