Sáng sớm, Tú Linh vươn mình tỉnh giấc, cô mơ màng nhìn xung quanh liền phát hiện nơi này không phải biệt thự cao cấp của mình. Lại chợt nhớ ra cô bị trúng đạn rồi được Tư Khải Ngôn cứu...vậy cô nợ hắn một mạng rồi hay sao...
"Có nên trả tiền cho anh ta vì đã cứu sống mình hay không nhỉ..."
Tư Khải Ngôn khoanh tay đứng trước cửa nhìn nữ nhân đang ngồi thẫn thờ trên giường, miệng thì lẩm bẩm nói vớ vẩn gì đó...
"Dậy rồi thì tôi đưa cô về..."
Tú Linh gật đầu liền đứng thẳng dậy vuốt chiếc áo sơ mi thẳng xuống, cô bước vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt, vô tình phát hiện ra có điều gì đó không đúng cho lắm...
"Á...á...."
Tư Khải Ngôn nghe tiếng hét thất thanh của Tú Linh vọng ra hớt hải đi vào xem có chuyện gì xảy ra. Trước mắt hắn là hình ảnh cô đang ngồi gục trên nền đất, trong miệng vẫn còn dính kem đánh răng...
"Cô lại có vấn đề gì nữa..."
Tú Linh tức giận đứng dậy, cô chỉ tay về phía chiếc bàn chải đánh răng đang nằm trong bồn rửa mặt...
"Tôi chợt nhớ ra nơi này là phòng anh, bàn chải đánh răng kia cũng là của anh..."
Nghe cô nói thì hắn mới nhớ ra mọi thứ đồ đạc trong căn phòng này đều là của mình. Tư Khải Ngôn lắc đầu ngán ngẫm vì hành động đã cúu Tú Linh, nếu để cô ở đó có khi không rước thêm phiền phức...
"Thế cô muốn tôi phải làm gì bây giờ, vì nơi này chưa từng có bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-van-luon-yeu-em/3605612/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.