“Tao nhã lịch sự, dáng vẻ hào phóng trong lời đồn đâu?”
“Sao bây giờ nhìn giống một người phụ nữ đanh đá thế?”
Mấy nhân viên nữ khi nãy còn đang si mê lập tức bình thường trở lại, đều nhìn Tô Phương Hoa với ánh mắt ghét bỏ.
Bác gái lao công bên cạnh đẩy xe rời đi, vừa đi còn vừa lắc đầu: “Chậc chậc, bây giờ đàn ông trông đẹp trai đều không đáng tin cậy”.
“Xảy ra chuyện gì? Là ai dám bất kính với anh Tô vậy hả?”
Lúc này, ngoài cửa vang lên một giọng nữ vô cùng ngạc nhiên.
Sau đó lập tức nhìn thấy một người phụ nữ ăn mặc thời thượng, tóc uốn xoăn, trông vô cùng lẳng lơ bước nhanh tới.
Khi nhìn thấy người phụ nữ này, Hứa Mộc Tình hơi nhíu mày.
Nhưng cô vẫn lễ phép tiến lên chào hỏi cô ta: “Chị họ, đã lâu không gặp”.
“Hứa Mộc Tình, không ngờ đúng là cô”.
“Cô thật sự thành giám đốc của tập đoàn Lăng Tiêu rồi à”.
Chị họ Trương Diệu Diệu của Hứa Mộc Tình khoanh tay trước ngực, thái độ vô cùng kiêu ngạo.
Từ nhỏ đến lớn, cô ta luôn là công chúa nhỏ được người nhà cưng chiều.
Thành tích của cô ta vẫn luôn là xuất sắc nhất.
Sau khi tốt nghiệp, cô ta lập tức đến tập đoàn Tô thị làm việc với thành tích vượt trội.
Tuổi còn trẻ mà đã là quản lý cấp cao của một công ty con của Tô thị.
Sau khi ngủ với Tô Phương Hoa mấy đêm, cô ta trực tiếp được đề bạt lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617928/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.