Hứa Mộc Tình vội vàng đuổi Lý Phong ra khỏi phòng làm việc.
Sau khi Lý Phong rời khỏi, Hứa Mộc Tình lại ăn kẹo hồ lô vừa chua vừa ngọt.
Tỉ mỉ nhai nuốt mấy lần, cứ cảm thấy thật sự không ngon như hai lần trước.
Cô không khỏi lẩm bẩm.
“Chẳng lẽ dính nước miếng rồi sẽ ngon hơn à?”
Hứa Mộc Tình thử thè lưỡi ra liếm hai cái lên trên kẹo hồ lô.
Kết quả ăn vào hương vị cũng không có gì khác hết.
Chẳng lẽ nước miếng của anh rất ngon à…
Lý Phong mới ra khỏi phòng làm việc không bao lâu, điện thoại trong túi đã reo lên.
Là Liễu Ngọc Phân gọi đến.
Bình thường giờ này Liễu Ngọc Phân gọi đến đều sẽ hỏi buổi tối Lý Phong muốn ăn gì?
Lý Phong ngẫm nghĩ tối nay nên ăn sườn xào chua ngọt hay đậu hũ Tây Thi.
Kết quả vừa nghe máy, chợt nghe thấy giọng nói lo lắng của Liễu Ngọc Phân.
“Tiểu Phong, con mau về đi, bà ngoại xảy ra chuyện rồi!”
Mau!
Mau!
Mau!
Trên đường trở về nhà bà ngoại, Lý Phong gần như đạp hết chân ga!
Lúc này, có mấy chiếc xe đỗ trên sườn núi cách nhà bà ngoại không xa.
Một đám lưu manh hung ác cầm xẻng trong tay đang vây quanh một ngôi mộ nhỏ.
Bà ngoại đang nằm sấp trên mộ.
Hai tay bà ôm chặt lấy bia mộ, không ngừng la lên: “Không được động vào, không ai được động vào hết”.
Cậu Liễu Đông Thanh, mợ Hà Nguyệt Cầm đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617776/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.