Dạo gần đây anh ta ngủ không ngon, đêm nào cũng bị ác mộng đánh thức.
Nhưng anh ta biết rằng từ nay sẽ không như thế nữa!
Hứa Thiên Tứ cười toe toét đi về phía Hứa An Thái: "Ông à, từ nhỏ ông đã rất thương cháu rồi, bây giờ thương cháu thêm một lần nữa nhé, ngoan nào, mở miệng ra, uống hết chỗ thuốc ngủ này đi nào”.
Hứa An Thái không dám tin nữa.
Đây có còn là đứa cháu ngoan ngoãn của ông ta không?
Từ nhỏ, Hứa An Thái đã coi anh ta như báu vật.
Ông ta đối xử với cháu gái mình chả khác nào cỏ rác.
Con trai ruột thì vì cứu ông ta mà bị tàn tật, cả gia đình người con trai ấy phải chịu sự chế giễu từ người ngoài.
Vậy mà ông ta chưa từng quan tâm đến, thậm chí còn mắng cả nhà người con trai ấy là rác rưởi.
Hứa Thiên Tứ đưa tay ra, Hứa An Thái không ngừng chống cự: "Đừng qua đây! Tao không uống! Chết cũng không uống!"
Trong lúc giằng co, Hứa An Thái đã dùng tay tát vào mặt Hứa Thiên Tứ một cái.
Mặc dù cái tát này không đau nhưng đã làm cho Hứa Thiên Tứ nổi giận.
Anh ta giơ tay đập vào trán Hứa An Thái một cái.
Hứa An Thái kêu lên thảm thiết, ông ta bị Hứa Thiên Tứ đánh ngã xuống đất.
"Lão già này, rượu mời không uống, lại thích uống rượu phạt!"
"Nhìn cái bộ dạng hiện giờ của ông đi, ông còn tưởng mình là chủ tịch của tập đoàn Thái An chắc?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617757/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.