"Tôi và con trai sẽ đạt đỉnh cao ngay sau đây thôi”.
"Còn ông, hãy trở thành bàn đạp để tôi và con trai vươn tới đỉnh cao nhé!"
Nói đến đây, thì thấy Hứa Thiên Tứ đã cầm cái gạt tàn và từ từ ngồi xổm trước mặt Hứa An Thái.
"Đồ khọm, nhẹ không nghe cứ ưa nặng cơ, không trách tôi được!"
Nói xong, Hứa Thiên Tứ giơ cái gạt tàn lên và lại nệm nó xuống một lần nữa!
...
Lúc này Hứa Hiếu Dương đang ăn cơm ở nhà đột nhiên cảm thấy tức ngực.
“Làm sao thế?”, Liễu Ngọc Phân ở bên cạnh thấy thế, vội vàng lo lắng hỏi.
Hứa Hiếu Dương vỗ ngực, lắc đầu nói: "Không biết, không biết làm sao nữa, tự nhiên thấy tức ngực”.
Hứa Hạo Nhiên, người vừa trở về từ tỉnh, đang ngồi ăn tối bên cạnh, đột ngột nói.
"Bố, ở cái tuổi này rồi thì bố nên tiết chế!"
"Mẹ và bố buổi tối nên bớt bớt chút đi”.
“Mẹ bây giờ như sói như hổ, nhưng bố bây giờ là con bò già không cày nổi ruộng nữa rồi”.
Liễu Ngọc Phân đập cho Hứa Hạo Nhiên một cái: "Nói vớ nói vẩn?"
Hứa Hạo Nhiên cong môi: "Con không nói vớ vẩn. Mấy ngày trước Triệu Tứ còn lén hỏi con mua ‘ba con sói’ thì nên mua loại siêu mỏng hay siêu dày mà?"
"Con nói với anh ta rằng nếu mua cho bố thì mua loại siêu dày, còn cho anh rể thì mua loại siêu mỏng ấy”.
"Phụt”.
Hứa Hiếu Dương phun hết nước canh trong miệng ra.
Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617756/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.