“Chủ tịch, ông không sao chứ?”
Triệu Tứ vừa nói ra câu này, mấy người đàn ông cao lớn đã gào thét xông về phía Lý Phong và Triệu Tứ.
Mấy người này nhìn thì cao lớn cường tráng, nhưng đến tay Triệu Tứ rồi thì chẳng khác nào mấy con dê con đợi đồ tể làm thịt cả.
Vì có thể trở thành vệ sĩ xứng chức cho Hứa Hiếu Dương, bình thường Triệu Tứ cũng vất vả luyện tập không ít.
Anh ta ra tay rất tàn nhẫn, tay chân của mấy gã đàn ông cao to này đều bị anh ta bẻ gãy.
Sau đó bị anh ta ném ra ngoài cửa phòng bệnh.
Lúc này, trong phòng bệnh chỉ còn lại Hứa Hải Phong.
“Em trai, tôi là anh của chú mà, đừng đánh tôi, nể mặt bố, đừng đánh tôi!”
Hứa Hải Phong vội vàng cầu xin tha thứ.
Lý Phong tiện tay ném Hứa Hải Phong xuống đất, để ông ta cho Hứa Hiếu Dương và Triệu Tứ xử lý, còn mình thì rời khỏi phòng bệnh.
Đám đàn ông cao to trước cửa đã bị Vương Tiểu Thất xử lý.
Vương Tiểu Thất cung kính nói với Lý Phong: “Đại ca, bên phía nhà họ Tống đã có động tĩnh rồi”.
Lý Phong tựa lên lan can ngoài phòng bệnh, ngẩng đầu ngắm trăng.
“Có bao nhiêu người đến?”
“Người của Mã Nam Lăng ở An Hải đều đã được điều động! Có hai ông lớn thế giới ngầm cấp địa khu cũng dẫn theo tinh anh nồng cốt của bọn họ đến tấn công Đông Hải”.
Lý Phong gật nhẹ đầu.
“Xem ra Đông Hải sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617753/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.