Khoảnh khắc Hứa Hạo Nhiên mở nắp bình nước sôi, Chuột cống đột nhiên mở to hai mắt, không ngừng cầu xin lòng thương xót của Hứa Hạo Nhiên.
“Đại ca! Ông lớn! Đừng ra tay, đừng ra tay mà! Có gì từ từ nói”.
Hứa Hạo Nhiên đắc ý nhìn Chuột cống.
Cậu ta vẫn cầm bình nước trên tay, không hề bỏ xuống.
“Ông đây biết ngay là đám người hôi hám chúng mày nhất định sẽ giở trò quỷ mà, vì vậy đã sớm tới đây chờ mày rồi”.
Chuột cống mặt mày đau khổ, hắn không thể ngờ được, đúng là đi đêm lắm có ngày gặp ma.
Ngày thường đều là hắn bày mưu tính kế lừa người khác.
Nào ngờ rằng lại còn có người gian xảo hơn cả hắn.
Nhìn Hứa Hạo Nhiên đang dương dương tự đắc ở trước mắt, Chuột cống cúi người thấp hết mức có thể.
Hắn rụt cổ lại, cầu xin Hứa Hạo Nhiên: “Vị đại ca này, vừa nhìn là biết anh là người tốt rồi!”
“Bốp!”
Hứa Hạo Nhiên tát mạnh một cái.
“Mặt của ông đây có chỗ nào giống người tốt hả?”
“Ông đây bây giờ đói rồi, còn độc ác hơn cả cá sấu!”
“Vâng vâng vâng, anh là người xấu”.
“Bốp!”
“Ai nói ông đây là người xấu, mẹ nhà mày muốn chết đúng không, lại dám nói ông đây là người xấu?”
Chuột cống ôm khuôn mặt bị Hứa Hạo Nhiên tát cho sưng tấy, hắn hoàn toàn không hiểu được logic nói chuyện của Hứa Hạo Nhiên.
Chỉ có thể ngây người nhìn cậu ta, biểu cảm thống khổ, khóc không ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2616933/chuong-502.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.