Hứa Hạo Nhiên nói xong câu này khiến cho Chuột cống sợ mất mật.
Vội vàng mở miệng cầu xin: “Đại ca tôi sai rồi! Đại ca, đừng ra tay mà, làm ơn đừng ra tay mà!”
“Mấy người ra tay đánh người, như vậy là không đúng đâu”.
Nói đến câu cuối cùng, Chuột cống như sắp khóc đến nơi.
Hứa Hạo Nhiên cười lạnh: “Nghe lời vừa nãy của mày, có vẻ như mày rất thân với hai sếp lớn đó đúng không?”
Vẻ mặt Chuột cống đau khổ, lúc này hắn không dám nói dối nữa, vội vàng gật đầu.
“Chúng tôi là người cùng quê”.
Lông mày Hứa Hạo Nhiên khẽ giật, sau đó hỏi: “Vậy theo như mày nói, chắc mày thường xuyên đến khách sạn Phương Đông đó đúng không?”
“Chắc mày rất quen thuộc địa hình ở đó nhỉ”.
Thấy Chuột cống lại tiếp tục gật đầu, Hứa Hạo Nhiên lập tức nháy mắt với Vương Tiểu Thất.
Vương Tiểu Thất bước nhanh tới.
Dáng người của cậu ta mặc dù không cao, nhìn cũng không có vẻ cường tráng.
Nhưng Vương Tiểu Thất trực tiếp vươn tay ra, nhấc bổng Chuột cống lên như nhấc một con thỏ.
“Đại ca, có gì từ từ nói, đừng manh động mà!”
“Đại ca, anh muốn đưa tôi đi đâu? Đưa tôi đi đâu á á?”
Theo những gì Lý Phong nói, anh đã giao cho Hứa Hạo Nhiên và Vương Tiểu Thất một nhiệm vụ.
Đó chính là lẻn vào khách sạn Phương Đông, lấy lại công thức mà Tống Đại Giang đã cướp của bọn họ trước đó.
Thường ngày, Hứa Hạo Nhiên chỉ nghĩ rằng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2616931/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.