Âm thanh vừa dừng lại, Hồ Đức Quang nhanh chóng xông đến chân tường, trèo lên trên.
Tốc độ lần này nhanh hơn lần trước.
Ông ta leo lên đến tầng mười bảy giống như một con hổ đang rình mồi, lao nhanh vào bệ của sổ.
Bà lao công bên trong bị dọa run lên vì sợ hãi.
Cả người ngồi thụp xuống đất.
Run rẩy nhìn Hồ Đức Quang.
“Ông, ông, ông, ông, ông là ai, ông muốn làm gì?”
Hồ Đức Quang nhìn bà lao công ngồi trên nền nhà.
Ông ta không hứng thú với phụ nữ già.
Ông ta nhếch mép lạnh lùng nói: “Này bà già, xem ra hôm nay bà cũng may mắn đấy”.
“Bây giờ tâm trạng ông đây đang vui, không muốn ra tay với bà”.
“Thế nhưng, tôi nghĩ bà nên giữ mồm giữ miệng một chút”.
“Nếu bà dám nói một câu thôi, lát nữa tôi sẽ ném bà từ tầng mười bảy này xuống đấy”.
Vừa nói Hồ Đức Quang vừa đi nhanh về phía trước.
Trước khi ông ta đến đây đã sớm biết trước nội dung buổi tiệc tối nay của tập đoàn Lăng Tiêu.
Vì vậy, ông ta cũng biết bây giờ Hứa Mộc Tình đang ở đâu.
Ông ta đi nhanh về phía về cửa căn phòng bên cạnh đại sảnh.
Căn phòng này là ban tổ chức chuẩn bị riêng để Hứa Mộc Tình nghỉ ngơi.
Bởi vì buổi tiệc tối nay sẽ kéo dài ba tiếng đồng hồ.
Hứa Mộc Tình là khách mời quan trọng nhưng không cần lúc nào cũng phải có mặt.
Hồ Đức Quang đưa tay lên gõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2585771/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.