Edit: An Ju 
Ngọc Chan quay về phủ liền dựa theo dặn dò của ‘thần y’ mà làm, giấu Tư Đồ phu nhân, giấu Tư Đồ lão gia, giấu hết hạ nhân trong phủ, thậm chí ngay cả Tiểu Cầm hầu hạ bên người cũng giấu  diếm. 
Cứ kiên trì như vậy hết hai ngày nàng liền bắt đầu cảm thấy bụng có phản ứng, có chút trướng, bắt đầu buồn nôn muốn ói, có lúc thậm chí còn cảm thấy được có đứa trẻ trong bụng đang đá nàng. 
Ngọc Chân hưng phấn không thôi, nghĩ thầm nhất định là ông trời thương cảm nàng nên đã cho nàng một cơ hội như vậy. Nàng  nhìn chén dược đen xì, âm thầm nghĩ, chờ phu quân về cũng phải đưa cho hắn uống. 
Vì vậy, khi Tư Đồ Mộc Lương vất vả trở lại phủ, còn chưa có bước vào sảnh lớn, đã bị Ngọc Chân kéo vào phòng. Lén lén lút lút đứng cửa nhìn xung quanh rồi đóng cửa lại, vẻ mặt thần bí, khiến Tư Đồ Mộc Lương bội phần nghi hoặc. “Sao đây?” 
Ngọc Chân kéo Tư Đồ Mộc Lương ngồi cạnh bàn, xoay người, từ một bên bàn khác lấy bát dược đặt trước mặt Tư Đồ Mộc Lương, nói với Tư Đồ Mộc Lương: “Huynh uống đi.” 
Tư Đồ Mộc Lương nghi ngờ nhìn bát dược đen xì không biết là thứ gì, cau mày nói: “Đây là cái gì?” 
“Là thứ tốt.” Ngọc Chân cười nói, nhấc bát dược lên, tiến dến gần đưa lên miệng Tư Đồ Mộc Lương, nói: “Mau uống đi.” 
Tư Đồ Mộc Lương mặc dù có nghi ngờ trong lòng, nhưng không lay chuyển được Ngọc Chân, không thể làm gì khác hơn há mồm uống. Nhất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quy/4471368/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.