Tạ Trường Yến híp híp mắt, khoảng cách này, tầm ngắm này, y còn ngồi yên bất động, đúng là cơ hội trời cho. Nàng giơ một tay ra, từ từ xoay cơ quan trên chiếc nhẫn.
Chớ nóng vội. Bình tĩnh. Đếm đến ba.
Một.
Hai...
Bỗng dưng, bên tai vang lên một âm thanh: "Người nắm trong tay quyền sinh sát rất đáng sợ."
Tay Tạ Trường Yến khựng lại.
m thanh đó tiếp tục: "Khi một ý niệm của ngươi có thể quyết định sống chết của kẻ khác, chớ vội, hãy ngẫm lại ba lần hủy diệt của Cầu Lỗ Quán, ngẫm lại ba lần xây dựng lại của nó, sau đó hãy ra quyết định."
Tạ Trường Yến cảm thấy máu huyết trong cơ thể đông lại trong khoảnh khắc.
Trong đầu, hoà cùng với giọng nói của Công Thâu Oa là cảnh tượng Trịnh thị bị giết bên bia mộ...
Trịnh thị đang quay lưng lại với nàng từ từ xoay người lại, dường như muốn nói gì đó nhưng vừa động đậy, máu tươi trên cổ bắn tung toé.
Đầu bà cứ thế gãy xuống...
Tạ Trường Yến vội vàng ngồi dậy, mồ hôi lạnh thấm ướt y phục sau lưng, gió trên mái nhà thổi qua, lạnh đến cùng cực.
"Ta vừa định... giết người? Không kiêng dè, thậm chí hưng phấn và mong chờ... giết người ư?"
Người nàng run rẩy.
"Từ lúc nào mà ta biến thành một người dùng "giết" để giải quyết vấn đề vậy?"
"Bắt đầu từ khi ta thờ ơ trước chiến tranh sao?"
"Ta không còn cho rằng sinh mệnh là quý giá nhất, cho rằng kẻ xấu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quoc-thuc-yen/3333627/quyen-3-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.