Tạ Trường Yến đứng yên, hạ thấp giọng hỏi Mạnh Bất Ly: "Sao lại thế này?"
Mạnh Bất Ly cũng kinh ngạc như nàng.
Cũng phải thôi, hắn ở trên thuyền mãi đến khi thuyền chìm rồi đến cứu nàng, làm sao biết tình hình trên bờ.
Chẳng phải Phong Tiểu Nhã nói sẽ nghĩ cách giữ chân Tạ Phồn Y lại trong cung sao? Chuyện là thế nào? Còn Chương Hoa thì sao? Tại sao không xuất hiện?
Tạ Trường Yến cắn cắn môi, đành phải đáp: "Tam tỷ tỷ? Sao lại là tỷ? Bệ hạ đâu?"
Lời vừa dứt, những ai không biết thân phận của Tạ Phồn Y cuối cùng cũng biết. Đám người xì xầm bàn tán, toàn bộ ánh mắt hướng về phía hai người.
"Bệ hạ có việc không thể đến, lệnh cho ta đón muội vào cung."
Có nhiều người vượt ngàn dặm xa xôi đến đây vì luận đàm, lập tức lên tiếng bất mãn.
Tạ Phồn Y nhìn quanh, cười nhạt nói: "Yên tâm, chỉ là hôm nay có việc đột xuất. Trong vòng ba ngày tới sẽ chọn ra một ngày tốt khác."
Đa số mọi người vẫn thất vọng nhưng cảm xúc đã ổn định hơn.
Bấy giờ thuyền con cập bờ, Thiên Ngưu Vệ bỏ ván xuống. Mạnh Bất Ly và Tạ Trường Yến trao đổi ánh mắt với nhau, hai người quen biết lâu nay, phối hợp ăn ý từ lâu. Tạ Trường Yến lập tức đọc hiểu ý của hắn: tiếp tục kéo dài thời gian, ngoài ra, tuyệt đối không được đi theo Tạ Phồn Y.
Tạ Trường Yến đạp lên tấm ván, bước lên bờ.
Tạ Phồn Y ra vẻ tỷ muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quoc-thuc-yen/3322672/quyen-3-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.