Trans: Nhật Nguyệt Phong Hoa
➻➻➻
"Thần cho rằng, cô nương tuổi tác còn nhỏ, chịu được thanh bần, cũng hưởng được xa hoa. Bởi lẽ đó, hẳn là một nhân vật." Cát Tường tổng kết.
Chương Hoa rơi vào trầm ngâm, đi đi lại lại trong phòng mấy bận rồi hỏi: "Tiểu Nhã chưa về nữa à?"
"Về rồi ạ. Nhưng mà…"
"Hả?"
"Ngài ấy mới cưới tiểu thiếp phòng thứ mười một, không rảnh dạy học ạ."
Như Ý phì cười: "Ngài ấy lại cưới tiểu thiếp à? Lần này là quá phụ hay thê tử đào hôn của nhà ai đó?"
"Là một cô gái mồ côi con nhà bán rượu, tên Thu Khương. Nghe nói quán rượu gặp hỏa hoạn, cha mẹ bị thiêu chết rồi."
Như Ý lắc đầu: "Lại thêm một cô gái thân thế bi thảm."
"Mài mực đi. Viết thư cho Tiểu Nhã, bảo hắn…" Yên vương nhìn xuống tay phải. Ba tấc trên cánh tay phải có một vết sẹo do vết trọng thương năm xưa tạo ra, trông rất dữ tợn. Nay vết thương đã lành nhưng vết sẹo để lại vẫn giống như con rết bám trên cánh tay.
Ánh mắt chàng lướt qua một loạt những biến hóa, dường như có thứ gì hò hét chui ra, đập mạnh vào trái tim cứng cáp và kiên cố như vách đá của chàng.
Sau đó, gợn sóng lan ra, vách đá không bị đập nát nhưng lại tẩm ướt vạn vật
Vị đế vương mười chín tuổi làm thinh hồi lâu mới tiếp lời: "Nói với hắn, đã vậy thì…"
Như Ý Cát Tường bất ngờ như vừa nghe được chuyện hệ trọng ghê gớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quoc-thuc-yen/2571852/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.