Ở Đại Yên chỉ có nơi ở của Phong Tiểu Nhã trồng hoa khương để làm vui lòng tân phu nhân Thu Khương của y.
Có một độ Tạ Trường Yến vì ghen tuông nên cố tình đi nghe ngóng về Thu Khương.
"Thu Khương, xinh đẹp hoạt bát, giỏi ủ rượu, thông kinh phật."
Tuy chỉ tìm hiểu được bấy nhiêu nhưng từ hương hoa khương rồi liên tưởng đến tăng y và hành vi theo dõi Mạnh Bất Ly của nàng ấy, câu trả lời đã quá rõ ràng.
Nhưng theo đó là nhiều điều khó hiểu hơn: tại sao Thu Khương muốn ám sát nàng? Vì sao lại xuất hiện ở đây vào lúc này?
Bệ hạ từng nói Phong Tiểu Nhã mất tích nghi là có liên quan đến Thu Khương, vậy nên đêm tuyết dưới trăng chàng mới gấp gáp đuổi theo. Vậy, hiện giờ đã tìm thấy Phong Tiểu Nhã chưa? Bệ hạ vẫn đang tìm Thu Khương chứ?
Nghĩ đến thấy thì đầu óc cũng thông suốt, cuối cùng nàng cũng tìm ra chút manh mối trong đống rối bời này.
Tạ Trường Yến cau mày nhìn Thu Khương vẫn đứng im bất động: "Ta không còn là hoàng hậu, không có giá trị gì với cô nữa, thế nhưng cô vẫn tốn thì giờ công sức ở đây kéo dài thời gian với ta... Cô đang trốn? Hơn hết còn bị giữ chân ở cảng Vị Lăng, đúng không?"
Cô gái tăng y nhìn nàng mãi một hồi, cuối cùng thở dài: "Tiểu cô nương, thông minh quá không sống thọ đâu."
Xem như mặc nhận rồi.
Nàng ấy quả nhiên là Thu Khương!
Tạ Trường Yến không kiềm được nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quoc-thuc-yen/2571770/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.