Trong tẩm cung, Như Ý vừa hầu Chương Hoa thay đế phục xong, chàng đang chuẩn bị lên triều thì Cát Tường hớt hải ôm một chiếc hộp chạy vào.
Chương Hoa đáp: "Quay về rồi xem."
Cát Tường chần chừ một lát, nói: "Là kén đỏ ạ."
Kén mật của bệ hạ chia thành bốn màu đỏ vàng đen và trắng. Kén đen là bình thường, kén trắng là chuyện vui, kén vàng là chuyện gấp, còn kén đỏ là chuyện quan trọng nhất gấp nhất. Đã lâu rồi Cát Tường không thấy kén đỏ xuất hiện.
Chương Hoa dừng bước, mở hộp ra, bên trong có một chiếc kén đỏ tươi như máu. Chàng rút mảnh vải nhét trong kén ra, đọc xong nội dung thì mặt thoáng thay đổi.
Như Ý tò mò nhón chân lên ngó, lờ mờ trông thấy tên Tạ Trường Yến.
Cát Tường hỏi: "Bệ hạ có chỉ thị gì không ạ?"
Ánh mắt Chương chớp nháy, vo miếng vải thành cục rồi nắm trong lòng bàn tay, sau đó hít sâu một hơi nói: "Tan triều rồi tính." Nói rồi chàng sải bước ra ngoài, bước chân vẫn ổn định không hề thay đổi.
Như Ý kéo Cát Tường qua nhỏ giọng trách: "Hôm nay bệ hạ phải bàn bạc chuyện thu thuế với các đại nhân, nghe nói chính sách đinh đất hợp nhất (*) không thể thực thi, ngài ấy đã phiền rồi mà đệ còn chẳng biết để ý để tứ, đem chuyện của Tạ Trường Yến ra làm phiền ngài ấy nữa? Không chờ ngài ấy về rồi bẩm được hả?"
(*) Hợp nhất thuế đinh (thuế thân) và thuế đất.
Cát Tường nhìn Như Ý, chỉ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quoc-thuc-yen/2571740/quyen-2-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.