Thời gian gặp mặt của ba bên không quá lâu. Lúc xe ngựa chạy từ trong cửa đỏ ra, trăng treo giữa trời, còn chưa qua giờ Tuất.
Trước khi đi, Chương Hoa hỏi Cơ Anh một câu: "Nàng đang ở đâu?"
Chàng không nói tên, thoạt nghe rất đột ngột nhưng dường như Cơ Anh đã có chuẩn bị trước, đáp: "Ở trong bát."
Chương Hoa nhìn Cơ Anh một hồi, cuối cùng không nói gì, quay người lên xe.
Trong xe, chàng không rời mắt khỏi chiếc bát đựng Vũ Thuỷ Điệp. Bát hình chữ nhật, tách thành hai phần trong ngoài, có thể khép mở tạo thành hình vuông.
Chương Hoa hết khép rồi mở, mở rồi khép, đột nhiên, chàng nhíu mày, "Quay đầu! Về khách điếm Vân Tường!"
"Á? Sao vậy sao vậy ạ?" Như Ý hỏi.
Cát Tường đã vung roi cho xe quay đầu, chạy về hướng Đông.
"Ngươi nhìn hình dáng của chiếc bát này xem, có phải trông hơi quen?"
Như Ý nhìn chằm chằm một hồi nhưng chẳng cảm thấy quen chỗ nào.
Chương Hoa đành gợi ý tiếp: "Có giống cửa không?"
Như Ý nhìn, lúc khép lại một bên cạnh bát rất giống cánh cửa, phía trên còn khắc hình một đôi rắn. Linh quang loé lên lên trong đầu, hắn hô lên: "Cửa phòng của Tạ cô nương!"
Ở khách điếm Vân Tường, cửa phòng Tạ Trường Yến từng ở rất giống với chiếc bát này.
Nhưng mà, điều đó nói lên được cái gì? Như Ý vẫn không hiểu.
Nhưng rất nhanh sau đó hắn đã hiểu.
Sau khi đến khách điếm Vân Tường, Chương Hoa đến phía Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quoc-thuc-yen/2571701/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.