Ta từng được nghe một câu nói: "Người sắp chết thường nhớ về quá khứ." Khi đó ta còn không tin, nhưng bây giờ lại thật sự hiểu được cảm giác đó rồi.
Từng khoảnh khắc, từng ký ức lần lượt hiện lên trong đầu ta, tất cả dường như mới xảy ra ngày hôm qua vậy.
oOo
Ta nghĩ, từ khi sinh ra, vận mệnh của ta đã định sẵn là sẽ gắn liền với chàng.
Lần đầu tiến cung, ta mười ba tuổi. Lần đầu gặp chàng, cũng là năm ta mười ba tuổi.
Còn nhớ năm đó khi thấy chàng, thiếu niên mặc áo bào trắng, gương mặt đẹp như họa, ngoảnh mặt về phía ta nở nụ cười:
"Ngươi là ai vậy, cung nữ mới đến sao? Chắc hẳn ngươi đến nhầm cung phải không, lãnh cung này từ nhiều năm trước đã không tuyển thêm cung nhân nào cả."
Từ trước đến nay, chưa bao giờ ta được nghe thấy giọng nói hay như vậy – trầm ấm mà nhẹ nhàng, vừa quyến rũ vừa mê hoặc. Cả người ta giống như bị chìm vào trong giọng nói của chàng vậy.
Thấy ta đứng bần thần một lúc lâu, chàng cất tiếng hỏi: "Sao ngươi không nói gì"
Ta giật mình, vội vàng cúi người trả lời: "Bẩm điện hạ, nô tì là cung nữ mới được Hoàng Hậu đưa đến để hầu hạ ngài."
Chàng hơi nhướng mày, nhưng nụ cười trên môi vẫn không thay đổi: "Là người do hoàng hậu đưa đến sao? Được, nếu hoàng hậu đã có thành ý như vậy, thì ngươi cứ ở lại đây đi."
Ta cúi người sâu hơn, nói: "Tạ điện hạ."
Hoàng cung này không ai không biết, hoàng hậu căm ghét Cửu hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-phu-dung/239160/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.