"Ping poong"
Tiếng chuông cửa réo rắt vang lên, căn biệt thự to lớn vẫn im lìm không tiếng động.
Khoảng một lúc lâu sau, Chu Hồng mới đi ra mở cửa, hiển nhiên là vừa mới ngủ dậy.
Cô ta mặc chiếc váy ngủ ren lụa dài đến đầu gối, nhẹ nhàng ôm sát đường cong cơ thể. Bộ ngực như có như không thoắt ẩn thoắt hiện. Mái tóc dài xõa ngang vai, tăng thêm vài phần mị hoặc.
Sau khi nhìn thấy người đứng ở cửa là ai thì cũng không ngạc nhiên lắm, như mọi chuyện đã nằm trong dự liệu của cô.
"Ha, cơn gió nào đưa Thiên Vỹ của em đến đây thế này?"
Trịnh Thiên Vỹ không biểu lộ thái độ gì, chỉ là khóe môi kéo lên
"Sao vậy? Đây cũng đâu phải lần đầu tôi đến đây?"
Nhìn thấy Chu Hồng mở cửa, liền đặt chân đi vào.
Cô ta như con rắn quấn lấy người anh, khẽ cười duyên
"Không phải là anh rất lạnh nhạt với người ta hay sao? Hôm nay lại đến đây dĩ nhiên khiến người ta bất ngờ rồi"
Trịnh Thiên Vỹ cười lớn, anh ngả ngớn ôm chặt cô ta vào lòng. Ánh mắt sắc bén lướt qua khuôn mặt đầy son phấn, bàn tay vươn lên siết chặt cằm nhỏ , giọng nói mờ ám đầy từ tính vang lên
"Tôi còn tưởng là cô đã biết tôi sẽ tới rồi chứ"
Chu Hồng cũng không lúng túng, thẳng thắn đem con ngươi yêu mị đối diện với anh
"Anh nói gì vậy? Biết gì chứ?"
Trịnh Thiên Vỹ cười trào phúng
"Phải không?"
"Dĩ nhiên rồi"
Chu Hồng rất lịch sự mời Trịnh Thiên Vỹ ngồi trên sofa, sau đó đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-oai-huong/1490417/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.