”Viên Viên, cậu phải giúp tớ. Giúp tớ tìm 1 căn hộ, xin cậu”
Trạch Nhiên Nhiên kéo tay cô ấy, gương mặt ánh lên chút hồi hộp.
“Ủa, cậu ở ký túc xá không tốt à ?”
Cô thở dài
“Không, là mẹ tớ chiều nay lên. Biết tớ ở ký túc xá thì không yên”
Viên Viên suy nghĩ 1 chút, rồi gật đầu.
Trưa đến, bầu trời cũng không khá hơn là mấy. Cũng có mặt trời, chỉ là cũng không sưởi ấm lên được.
Trạch Nhiên Nhiên xoa xoa bàn tay, kéo cao cổ áo măng tô màu xám sậm. Cô nắmtay cầm vali, xách lên cầu thang. Trời tuy lạnh, nhưng vận động nhiềucũng khiến đổ mồ hôi. Huống hồ lại là 1 cô tiểu thư tay yếu chân mềm như Trạch Nhiên Nhiên, phải đem chiếc vali thô kệch lên tận lầu năm.
“Phù”
Cô thở phào, lấy chùm chìa khóa trong túi áo, mân mê mãi mới tìm ra chìa khóa phù hợp mở cửa ra.
Trong phòng trống trơn, không có thứ gì chứng minh nơi này có người ở. Tủlạnh không, ti vi không, máy lạnh không...chỉ đơn độc 2 chiếc giường nhỏ trong mỗi phòng. Cô cắn răng, bắt tay vào tân trang lại.
_____
Chu Hồng đứng loay hoay trước cửa phòng Tổng giám đốc, hít 1 hơi sâu, mới mở cửa ra.
Người đàn ông trong phòng nghe tiếng mở cửa, cũng không ngẩng đầu, chỉ cất vài lời dặn dò
“Đồng Thất, mang tài liệu phòng nhân sự đến đây cho tôi”
Chu Hồng không biết làm sao, khẽ cắn răng tiến lên phía trước
“Thiên Vỹ”
Trịnh Thiên Vỹ dừng bút, đối diện với cặp mắt dịu dàng của cô.
“Cô tới đây làm chi ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-oai-huong/1490389/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.