Ngụy Như Phong và Hạ Như Họa quyết định rời khỏi Hải Bình, rời khỏi thành phố đã để cho họ gặp nhau, rồi lại khiến cho họ đau khổ.
Họ chính thức bắt đầu lập kế hoạch cho cuộc sống, cuộc sống chỉ thuộc về hai người họ.
Họ tính toán một chút, số tiền trong sổ tiết kiệm gửi ở ngân hàng cũng được vài vạn.
Nhưng Hạ Như Họa kiên quyết không dùng số tiền này, cô lấy tiền mà Ngụy Như Phong làm ra được hồi còn là công nhân bình thường, mỗi tháng được 1500 đồng, sau khi khấu trừ chi phí trong nhà vẫn còn dư 1 vạn, cô vẫn để y nguyên trong ngăn kéo.
Ngụy Như Phong mua một tấm bản đồ Trung Quốc, họ trải nó trên mặt đất, nằm úp sấp trên đó tỉ mỉ nghiên cứu tìm ra một nơi để chạy trốn.
Hạ Như Họa thích Lâm Thao, Hàm Đan, Lạc Dương, Lan Châu, thường lấy tay chỉ chỉ cho Ngụy Như Phong thấy.
Còn Ngụy Như Phong lại tìm con đường tẩu thoát thuận tiện nhất, tỉ mỉ đo lường tính toán chiều dài đường biển và đường bộ.
Đây là những tháng ngày yên ả nhất của bọn họ từ khi trưởng thành, cũng là khoảng thời gian vui vẻ nhất của họ.
Để tiết kiệm đủ tiền để cùng nhau chạy trốn, mỗi ngày họ đều dựa vào những dự định cho tương lai mà sống.
Tưởng tượng ra cuộc sống tiêu dao tại một nơi hoang vắng, tưởng tượng ra cuộc sống tốt đẹp không còn chia cách, tưởng tượng ra cuộc sống an ổn khi được yêu nhau, gần nhau, Ngụy Như Phong và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-no-giua-he-hoa-khai-ban-ha/2493003/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.